Kết quả tìm kiếm cho "Món bún nhà nghèo"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 59
Huyện Mèo Vạc (Hà Giang) không chỉ đẹp bởi cảnh sắc thiên nhiên hùng vĩ, hay bản sắc văn hóa độc đáo của 17 dân tộc anh em, mà còn bởi sự bình yên, mộc mạc trong nhịp sống đời thường của bà con nơi thôn bản vùng cao biên giới. Chính những điều giản dị ấy đã khiến Mèo Vạc hiện lên như một bức tranh sống động, đầy chất thơ; nơi mà bất kỳ ai từng một lần đặt chân đến cũng mang theo cảm giác quyến luyến chẳng muốn rời.
Từ một bếp ăn nhỏ xuất phát bởi lòng từ tâm của cụ bà ở thị trấn Phú Mỹ (huyện Phú Tân), những suất ăn "0 đồng" đã tăng dần số lượng, có thêm người đồng hành, để định kỳ 4 ngày trong tháng luôn đỏ lửa phục vụ miễn phí cho người lao động nghèo.
Vĩnh Châu đọng lại trong suy nghĩ của nhiều người về một miền quê “vùng trong”, nằm kề cận trung tâm lễ hội Châu Đốc, nhưng yên ắng hơn hẳn. Bằng nội lực, tinh thần mạnh mẽ, Vĩnh Châu hoàn thành nông thôn mới (NTM), rồi NTM nâng cao, khẳng định sức bật và tiềm năng của mình.
Những ngày này, trên cánh đồng, nông dân bắt đầu thu hoạch lúa, chỉ còn trơ trọi gốc rạ, đây cũng là dịp để những đứa trẻ trong xóm rủ nhau ra ruộng cùng bắt chuột đồng hoặc tung tăng chơi đùa, nào là thả diều, chơi trò chơi rượt đuổi, nhưng nhộn nhịp nhất vẫn là trò chơi đá banh.
Hến sống ở rạch, lớn một tí thì ra sông, khi trưởng thành thì sống ở vùng cồn. Hến sống ở cồn sẽ trắng, tròn, rất ngon. Hến có quanh năm, nhưng “rộ mùa” chủ yếu từ tháng 3 - 8 âm lịch.
Ông theo về quê vợ và làm việc trên thị xã, cuối tuần mới về với vợ con. Ông không có tuổi thơ nơi đang ở và cũng ít gắn bó chốn này. Đến các đám hiếu hỷ trong xóm, ông cũng để vợ thăm viếng người ta. Dần dà ông trở nên xa với cả những người ở gần.
Mỗi ngày, xung quanh chúng ta vẫn có rất nhiều cá nhân, tổ chức… âm thầm làm những công việc thiện nguyện giúp đỡ những cảnh đời chưa may mắn trong cuộc sống. Họ mong muốn nhân lên và lan tỏa những giá trị nhân văn, tấm lòng yêu thương và tinh thần đoàn kết, tương thân, tương ái tới cộng đồng.
Những mùa gặt tuổi thơ làm tôi nhớ mãi, dâng lên bao cảm xúc. Đó là những buổi trời nắng chang chang. Hay những hôm đang gặt thì cơn mưa ập đến, con đường đất, đường làng bỗng trở nên lầy lội vì bước chân người. Đó là hương đồng, vị quê, vai áo cha mẹ ướt đẫm những nhọc nhằn tần tảo; là tiếng cười của tôi, của lũ trẻ quê nghèo. Tất cả làm nên mùa gặt ăm ắp thân thương nơi làng quê yêu dấu.
Sáng 7/5, tại thành phố Điện Biên Phủ (tỉnh Điện Biên), Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Quốc hội, Chủ tịch nước, Chính phủ, Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và tỉnh Điện Biên tổ chức trọng thể Lễ kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954 - 7/5/2024). Ủy viên Bộ Chính trị, Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính đã đọc Diễn văn kỷ niệm.
Ngày 7/5/1954, lá cờ "Quyết chiến - Quyết thắng" của Quân đội ta tung bay trên nóc hầm tướng De Castries đã góp phần quyết định kết thúc cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp trường kỳ, anh dũng của quân, dân ta.
Chiến dịch Điện Biên Phủ toàn thắng dưới sự chỉ huy tài giỏi của Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã trôi qua được 70 năm nhưng những dấu ấn và tình cảm của Đại tướng vẫn vẹn nguyên với mảnh đất và con người nơi đây.
Ai cũng có một miền yêu thương khắc sâu trong tâm tưởng. Cái Mơn không phải là nơi tôi “chôn nhau cắt rốn” nhưng đã lưu giữ thật nhiều nụ cười và nước mắt từ thuở hoa niên. Năm tôi lên hai tuổi, má đi lấy chồng, gửi tôi lại cho ngoại ở Thủ Thừa, Long An.